Chị Nguyễn Thị Thanh và chồng là anh Nguyễn Minh Phú ngồi trong tiệm bánh Pháp của riêng tôi trên đường Thanh Niên, quận Tây Hồ, Hà Nội và hào hứng check ảnh trong chuyến du lịch Bắc Kinh-Dazhou-Hàng Châu-Thượng Hải (Trung Quốc) , Vừa trải nghiệm. Người phụ nữ 43 tuổi cho biết, sau hàng chục năm sống tay trắng, giờ đây vợ chồng cô có thể hài lòng với danh phận của mình. – – Vợ chồng chị Thanh mở cửa hàng bánh ngọt gia đình khai trương năm 2018. Đường Thanh Niên ở Tây Hồ, Hà Nội. Ảnh: Nhật Minh .—— Cách đây 28 năm, hai đứa trẻ gầy gò, đen nhẻm gặp nhau tại chi nhánh báo của một người bà con xa tại nơi sinh của đứa trẻ mồ côi ở số 13, Ngõ Văn Sở, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Đứa trẻ mồ côi cha, hoàn cảnh gia đình éo le, lại quá nghèo nên từ Hà Nam, tỉnh Rongfu đi bơi.

“Tôi thường giặt giũ quần áo của một nhóm bạn nam, trong đó có anh Phú. Anh ấy kém tôi một tuổi nhưng hơn tôi ba tuổi. Anh ấy rất thân thiện nên chúng tôi trở thành anh em. Dần dần, hai người Người ta mê. ”Năm 1993, Thanh và Thanh sống ở đây hơn hai năm. Fu yêu cầu ra ngoài và kết hôn trong một năm.
Con gái đầu lòng của vợ chồng anh Vũ Tiến và chị Vũ Thị Ngọc Oanh, người thành lập Tổ Bán Báo xa mẹ, nuôi các em một thời gian. Thanh xin mở quán nước trước mái ấm, còn Phú đi bán báo dạo. Bà Vũ Thị Ngọc Oanh nhớ lại: “Thanh và Phú đều là những đứa con ngoan, chăm chỉ học hành” – Con gái ngoan hơn, vợ chồng anh chị thuê nhà trọ. Từ sáng đến tối. “Nhìn những đứa trẻ được cha mẹ khác yêu thương và con tôi trên lưng mẹ, dù nắng hay mưa, tôi tự nhủ mình phải chăm chỉ kiếm tiền, để cuộc sống của đứa trẻ không còn phải” khổ “nữa, mẹ ạ. Nhớ lại chuyện xưa, mẹ tôi rơm rớm nước mắt
– Sau khi tìm hiểu nhiều manh mối, giá tờ báo Phú mượn của xưởng in thấp hơn giá bán khoảng 18%, sau đó mới bán. Đến “đồng nghiệp” lãi 2%, lãi không lớn nhưng rất lãi.
Đã nắm vững nguồn vốn, anh lên Bắc Giang thu mua vào mùa nhãn, rồi tìm đến Dan Sheng ( Ông Phúc cho biết: “Nhãn có năm loại, được mùa, thương lái xuống giá, tôi ăn thì ở lại biên giới nửa tháng. Khuôn đã trồi lên, bán rẻ như cho, nước mắt tôi chảy dài. “. Có một lượng lớn ví và tranh tường ở Trung Quốc. Phú bán buôn và bán lại cho mọi người và kết hợp với báo chí.
Mặc dù anh ấy theo nghề này từ năm 2008 nhưng anh ấy đã theo nghề này từ năm 1997 Thanha không có ý bán báo từ lâu, khi hai con tôi mới 2-3 tuổi, cô ấy đã xin học nghề tại một trung tâm dạy nghề cho người khó khăn.
Cô ấy đã quen với việc tiếp xúc với đường phố nên cô ấy Ngày đầu tiên đi học nghề, mẹ cho con nằm “điều hòa”, sau khi sốt 40 độ, cô giáo dặn phải giữ sức khỏe, Thanh được biết con ở nhà được một tuần thì bị đuổi học vì nghỉ quá nhiều, cô lại gặng hỏi. Tìm hiểu lại nhé Cô giáo hết mực yêu thương học trò,
chân.
Cô Thanh nếm thử một sản phẩm trong cửa hàng của mình, cô chợt nhận ra rằng mình không thể bán báo mãi được nên cô Quyết định theo nghề làm bánh để chuyển hướng, Ảnh: Nhật Minh .
Năm 2008, vợ chồng chị Thanh mở tiệm bánh mì Pháp trên phố Mã Mây, huyện Huấn Nghệ, khi mở tiệm bánh thứ hai ở Đội Cấn. Lúc đó, do không biết địa điểm nên mất 300 triệu, ít khách, chị chạy vạy khắp nơi để trả nợ. “Một chị bán rau ngoài chợ đồng ý cho tôi vay 100 triệu, chồng tôi biết chuyện nên không đồng ý. Anh bảo người ta bán rau ngoài chợ đổi lấy vốn liếng cả đời, tôi vay tiền không thế chấp. Nên tôi chỉ dám vay 50 triệu, nói rõ ra. Quán mở dần. Hiện tại, chị Thanh và anh Phú đang sở hữu 3 cửa hàng bánh ngọt Pháp trên những con phố sầm uất đông đúc người nước ngoài. Mỗi ngày có hơn 20 nhà hàng, khách sạn đặt bánh tại cửa hàng của họ. Sau 25 năm bên nhau, họ đang sống một cuộc sống bận rộn trong một biệt thự ở Longbian. Ba đứa con của bạn đã được hưởng những điều tốt đẹp mà chúng mong đợi. -Orphan, SN 1991, lang thang trong đội bán báo Xã Mẹ ở số 13, Ngô Văn Sở, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Lúc đó Thanh và Phú đến. Ảnh: Vũ Tiến.
Tiệm bánh mì của họ có 20 nhân viên thì hơn một nửa là trẻ mồ côi, người dân tộc thiểu số, gia cảnh khó khăn. Vợ chồng cô tham gia nhóm từ thiện 2-3 lần mỗi năm.
“Xuất phát điểm của chúng tôi là những đứa trẻ bất hạnh, nhưng dù đi đến đâu cũng được mọi người giúp đỡ và yêu thương. Vì vậy, hoàn cảnh kinh tế ổn định, vợ chồng tôi mong được giúp đỡ.Anh Fu nói rằng đứa trẻ cũng ở trong hoàn cảnh như tôi.
Còn người phụ trách kế hoạch gia đình mồ côi, giám đốc Mồ côi xa mẹ (tên hiện tại của nhóm bán báo) cho biết: 30 năm qua, mái ấm này đã nhận hơn 600 cháu, nhưng không phải đứa nào cũng vậy. Cá nhân muốn nhớ lại quá khứ của họ. Nhiều con mãi không về, nhưng vợ chồng Phú, Thành năm nào cũng về. Họ đến thăm chúng tôi để giúp đỡ những đứa trẻ đã từng sống xa mẹ. “
Nhật Minh