Bà Lưu Thị Dung đã sống ở viện dưỡng lão Hà Nội (Hà Nội) gần 2 năm, nếp sinh hoạt vẫn như xưa. Cô dạy ở trường dưỡng lão mỗi sáng lúc 4:30. Sáng 7 giờ cô tập thể dục, ăn sáng xong. Phòng ngủ trên tầng ba đã được dọn dẹp sạch sẽ đến mức không còn bụi.

Bà Đồng năm nay 88 tuổi, bà còn khỏe mạnh, tỉnh táo, ít lo cho bản thân. Kính thưa. Cô ấy nói: “Chỉ khi trời quá lạnh, tôi mới nhờ họ giặt quần áo, thường thì tôi sẽ tự phục vụ họ.”

Mọi người xung quanh thấy cô ấy là người gọn gàng và lạc quan. Tham gia tích cực vào việc tổ chức mọi hoạt động của trung tâm. Không nhiều người biết rằng hoàn cảnh của cô cũng giống như ở viện dưỡng lão. – Bà Đồng muốn ly hôn với chồng từ năm 1985, nhưng gia đình khuyên can nên ly hôn nên sống với nhau đến năm 2016, hưởng thọ 86 tuổi. Quyết tâm ly hôn. Ảnh: Hoàng Ngân.

Bà Dong làm việc trong một cơ quan nhà nước ở Ping, Thái Lan khi còn trẻ. Bà kết hôn với một đồng nghiệp năm 20 tuổi (trải qua một đời vợ) nhưng vợ chồng bà không có con. Không đảm đương được quá nhiều việc nhà, năm 1985 và 1992, cô muốn chia tay. Tuy nhiên, lúc đó gia đình can ngăn nên đồng ý tiếp tục sống. ‘Càng lớn tuổi, họ càng muốn có vợ có chồng. Tuy nhiên, tuổi cao sức yếu, lại không có sự giúp đỡ, chia sẻ của bà Đông nên không thể chịu đựng được nữa. “Tôi bị đau lưng mấy năm nay và thường xuyên không đứng dậy được. Tôi muốn thuê người giúp việc nhưng anh ấy không chịu. Tôi đang nấu ăn nhưng cơn đau lưng khiến tôi suy sụp”, cô nói. — Cô ấy nói rằng khi bị ốm, cô ấy muốn nhờ chồng giúp cô ấy chỉnh lại nồi cơm và rửa bát, nhưng điều này là không thể. Bà Đông nói: “Nghĩa là vợ chồng đã sống với nhau hơn 60 năm, nhưng là con người, hy sinh vì nhau nhưng chưa bao giờ được báo đáp.” Bà Đông nói:

Tháng 9 năm 2014, bà Đông Quyết định nộp đơn lên tòa án. Sau gần hai năm khởi kiện, với sự giúp đỡ của các cháu, bà đã được giải thoát khỏi cuộc hôn nhân. Ngay sau đó, cô chuyển ra Hà Nội và chỉ mặc một vài bộ quần áo trong viện dưỡng lão trong chuyến đi. Với số tiền lương hưu hơn 4 triệu đồng, bà Đông đã được các con chu cấp thêm nên có thể thuê một phòng riêng trong viện dưỡng lão này với giá hơn 9 triệu đô la Mỹ một tháng.

– Ông Đông, một cụ bà 88 tuổi, sức khỏe tốt và vẫn chăm chỉ tự chăm sóc bản thân mà không cần sự trợ giúp của điều dưỡng. Ảnh: Hoàng Ngân .

Cháu chị Dung cho biết, trước khi chị Dung mất, bố chị có dặn hai mẹ con lo hậu sự. Người cháu nói: “Theo lời khuyên của bố, chúng tôi tôn trọng mọi quyết định của ông và cố gắng cho ông một tuổi già an nhàn và được chăm sóc tốt nhất.” Trong mắt các cháu, bà Đặng chỉ có một mình. Tự tin và giao tiếp tốt với mọi người xung quanh nhưng cô không ngại thay đổi cuộc sống và có thể thích nghi nhanh chóng. Khi bà muốn ở viện dưỡng lão, bọn trẻ đã đưa bà đến 5 trung tâm. Cuối cùng, cô chọn ở lại đây vì đường đi lại thuận tiện đến chỗ ở của bọn trẻ. Con cháu chúng tôi ai cũng thích lắm nên có quỹ, ai đóng góp thì gửi vào đó. Năm đầu tiên vào viện dưỡng lão, bà Đông cảm thấy khó chịu. Năm thứ hai, cô thực sự coi nó như một nhà văn. Sau khi khỏi bệnh, tôi có thể ở nhà thiếu nhi vài ngày rồi về “nhà mình”.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *