Đồng hồ bắt đầu điểm 8 giờ tối, Fan Wentao lật tấm đệm trên sàn và chui đầu vào tủ lạnh. Anh bật công tắc nồi cơm điện bằng cánh tay phải linh hoạt của mình. Xong xuôi, anh ta tiếp tục quay vào máy bấm nút SMS: “Em còn ở nhà không, ăn tối chưa”

Tôi vừa bước ra khỏi cổng KCN Đông Long Phan. Chị Thanh Hoa gọi điện cho chồng, “Em về rồi. Đợi 10 phút nữa, em muốn mua lon cà phê. Anh cần gì nữa không?”. Anh Tạo nháy mắt đùa, “Chỉ là một người phụ nữ béo”

Ngày 28/11, Hữu Thọ và chồng ở Thanh Hóa ở một căn hộ cho thuê ở Đồng An, Hà Nội. Nhiếp ảnh: Phan Dương .

Năm nay 35 tuổi nhưng Phạm Hữu Thọ vẫn còn là một em bé. Chân tay kém phát triển và khuôn mặt không dễ nhìn. Khó ngồi dậy nên anh chỉ nằm lăn quay ra. Khi chưa lập gia đình, anh ấy sống với bố mẹ ở Barea-Vũng Tàu, thỉnh thoảng ra khỏi phòng đi uống cà phê. Anh nói: “Mình như cục thịt, bỏ đâu ra đấy.” Nhưng anh nghĩ, mình không biết chữ thì phải dùng như thế nào. Anh chàng này đã tự học bảng chữ cái, nhưng chứng điếc khiến anh không thể tiếp thu một vài từ một tuần.

Thoắt cái, Thọ đi xe lăn “Tôi đi uống cà phê, không may bị trượt chân ngã phải vào bệnh viện. Sau hôm đó, cơ thể tôi không cử động được. Nằm trên giường, tôi nghĩ mình phải Học từ để sử dụng điện thoại, Thọ muốn nói một từ để có thể viết và đọc, anh đã mua một chiếc điện thoại di động và nói chuyện với bạn bè trên khắp thế giới để họ viết thành thạo. Từ năm 2016, Thọ bắt đầu bán hàng online Sản phẩm đủ để anh duy trì công việc và thu nhập hàng tháng khoảng 5 triệu đồng.

Chị Phạm Thanh Hoa, 40 tuổi, là khách hàng “thực sự” của chị M. Thơ, chị đã theo dõi trực tiếp hoạt động bán hàng của Thọ. Cô thường bình luận mỗi khi anh đi vắng, thấy tâm trạng của anh, cô cũng gặng hỏi, khi Thọ công khai tình yêu đơn phương với một cô gái, Hoa đã động viên anh thổ lộ tình cảm thì chỉ có cô gái này bỏ chạy thoát thân. Y như rằng ác ma, chàng trai thất vọng, quay sang Hứa nói chuyện, kể từ ngày chị Hoa đưa anh đi chơi, cô thường xuyên đuổi việc anh Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Chị Hoa theo bố mẹ Cô muốn lấy chồng năm 18 tuổi nhưng cuộc hôn nhân nghiệt ngã của cô lại kết thúc bằng việc sinh ra đứa con gái, hơn mười năm trước Hoa ra Hà Nội làm việc và ở lại đây nuôi con ăn học, xây nhà ở quê và mua xe hơi. Bà Triệu Sơn kể: “Lúc nhỏ chơi với lũ trẻ, về già thì chơi với cháu nội. “Ông chỉ có bốn bức tường nhưng cách ăn nói khéo léo, hóm hỉnh. Nhiều lần cách nghĩ” sọ dừa “khiến bà cười suốt. Bà nghĩ, bỗng một ngày con gái lấy chồng xa. Cha mẹ già yếu đều đã qua đời rồi sẽ đến tuổi già, nhưng lấy được người chồng tử tế, lại sợ cờ bạc, rượu chè, chị nghĩ: “Hay là lấy anh Thọ. Nó ngoan ngoãn nằm xuống, như một đứa trẻ thơ, dễ nuôi, nhưng tôi chỉ cần nói chuyện với nó. “-Về anh Thọ, lúc đầu anh ấy luôn” tự hào “vì tiêu chuẩn của anh ấy là” gái gầy “. Một hôm, anh ấy la làng về gia đình và thân phận” cây tầm gửi “của mình”. : “Nhìn thấy cô ấy yêu mình khiến mình càng rung động. “Nam bắc, nhưng từ hè năm nay bắt đầu yêu nhau, từ đó Thọ thường xuyên bày tỏ mong muốn tìm được chị Hoa. Nhưng chị này muốn anh đợi thêm một năm nữa vì anh vẫn đang cố gắng trả nợ mua xe và xây nhà.” Dự trữ tiền trước khi ra đường về quê.

Đêm trước Tết Trung thu, nhìn thấy anh Thọ bữa cơm nguội lạnh, nhìn đĩa cơm nóng hổi đang ăn, chị Hơ không nỡ. Tôi ở và muốn về thăm chị, Anh Thơ đã nói chuyện với gia đình và được sự đồng ý của bố mẹ.

Cuộc sống của anh Thọ và chị Hoa.

Anh định ở lại thăm bạn trai 4 ngày nhưng sáng nay có chuyện nhỏ. Sau đó, bạn cần đặt vé ra bắc, trước khi về Trung Quốc, cô đã bày tỏ suy nghĩ của mình với gia đình: “Tôi thương mình và Thọ. Nhưng hiện tại tôi không thể đón cháu về chăm sóc. Tôi xin phép đến. Thường xuyên vào đây chơi để mọi người cùng biết nhé. Anh cũng có vợ đi làm thuê bên ngoài. “- Không ngờ gia đình Thọ thông báo đi, chị Hoa vừa về đến nhà, liên lạc thì thấy anh đang chạy xe về hướng Bắc, việc chậm trễ, chị thuyết phục.Quần áo: “Thân thể của ta có thể ở trong xe mấy ngày, xuống xe đi vào.” Trước khi đi, bà dặn con gái cũng nên đi dự sinh nhật. Con trai ông cãi: “Giờ thì nhặt đi. Cùng lắm nó chỉ ăn với … con mèo của tôi”

Khi gặp lại, ông Thọ mặc vest đứng trước cửa ga Đông Trang (TP.HCM) Quần đùi, không dép, cả người nặng mùi. Vừa nhìn thấy, anh ta đưa ra một túi ni lông đen và nói: “Hôm đó anh để ý thấy em thích chiếc đồng hồ này. Em tặng anh”

Đề nghị anh về nhà, chị nói với gia đình. , Cung cấp cho họ địa chỉ cư trú và kinh doanh để họ tin tưởng, đồng thời gom những đồng tiền cuối cùng trên thẻ đặt phòng để đưa anh ta đi. Vừa xuống sân bay Nội Bài, mẹ cô ấy gọi điện than thở: “Đời con sướng hơn ai hết, thế này con có thu hút được nhiều người như thế này về chăm sóc không?”. Đường người ta gặp nhau, liệu anh có cứu được cô ấy không? ”- Bà Hoa chuyển ông Thọ về khu trọ công nhân ở cùng mẹ con bà. Con gái chị Hoa, Hồng Nhung, 22 tuổi, cho biết ban đầu, tôi rất sợ khi thấy chị xuất hiện. “Mấy ngày nay quen rồi. Vui quá”, Nhung nói. -Nhắc đến anh Thọ, lần đầu nó đòi đi theo Hoa mà nó cũng sợ. , Trở lại với bố mẹ tôi. Nhưng tôi cá. “Chàng Sọ Dừa” không ngờ mẹ con chị Hoa lại đối xử tốt với mình, ngày nào trước khi đi làm về chị cũng nấu nướng, để tiện thì cất nước trái cây, bánh kẹo ở ngăn dưới tủ lạnh, chị thường đưa đi. Đi cà phê, cuối tuần đi công viên, siêu thị và thăm bạn bè. “Một tuần chị dám đưa em đi dự tiệc công ty với nhiều người”, anh vui vẻ khoe.

Chàng trai “sọ dừa” được vợ đưa về Chỉ cần có thời gian rảnh là anh sẽ đi ngắm cảnh đẹp quanh Hà Nội. Ảnh: Nhà cung cấp .—— Chị Nguyễn Thị Thu Thương – người sáng lập doanh nghiệp xã hội Thương Thương Handmade – cho biết chị theo dõi chuyện tình của Thọ và Hoa Ngay từ đầu, anh nói: “Đối với một người tàn tật nặng như chúng tôi, điều đó có vẻ kinh hãi, người yêu nói. Chị Hoa như “bà tiên” đã mang đến điều kỳ diệu cho anh Thọ ”, chị Thương chia sẻ và hy vọng hai đứa sẽ nên duyên vợ chồng trong tương lai. – Về phía gia đình anh Thọ, mẹ chị Naka đã để ý đến anh chị suốt hai tháng qua. Gia đình chị cho biết, không thể tin được có một người phụ nữ thật lòng yêu thương con mình, vì lo con thiệt thòi nên họ phản đối. Giờ nhìn thấy con là chúng tôi hạnh phúc, vui từng ngày “. cô ấy nói.

Hà Nội về đêm se lạnh, tại khu chung cư công nhân, một người phụ nữ dắt chồng đi, leo 5 tầng sau khi bỏ chồng. Uống cà phê xung quanh. Thấy vợ đi chậm lại, anh biết cô mệt nên liền động viên: “Thôi anh ơi, đàn bà chân ướt chân ráo lên”

Tiếng cười của đôi vợ chồng trẻ phá tan không gian im ắng.- -Pan Yang

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *