Bảy năm trước, anh Martin, một lính cứu hỏa 48 tuổi người Úc, đến Đà Lạt để du lịch cùng một số người bạn. Khi đó, An Thủy, sinh năm 1989, là hướng dẫn viên du lịch của đội anh. Con gái Gia Lai được Đại học Đà Lạt mời đi học kinh nghiệm du lịch.
Trong chuyến tham quan thành phố ngày hôm đó, Thủy có biết rằng một số khách để ý từng lời nói trong cử chỉ của mình. Martin rất ấn tượng trước nụ cười dễ mến và tấm lòng nhân hậu của cô gái Việt. Martin nói: “Cô ấy có một sức quyến rũ đặc biệt đối với tôi. Sau chuyến tham quan, Martin xin số điện thoại của Thủy nhưng cô từ chối. Cô không quen với số lượng người lạ, đặc biệt là khi người khách trông rất già và ít nói. Ngày hôm sau, Martin vẫn lấy được số điện thoại và nhắn tin cho Thủy. Nhưng tôi không nhận được phản hồi từ cô gái xinh đẹp này.
Một năm sau, Martin đến Việt Nam 8 lần để gặp Thủy.
Khoảng một tháng sau, Thủy gặp lại anh. Martin là một phần của phái đoàn do cô dẫn đầu. Anh chủ động hỏi cô “Sao em không nghe máy, sao em không nghe máy?” Thủy mải hỏi thăm bạn trai. Martin vẫn không tin vào điều đó, anh nói rằng anh có tình cảm với cô và anh sẽ đợi cho đến khi cô chia tay người yêu của anh thì anh mới có thể ở bên cô. – Lúc đó, tôi ghét anh ta lắm. Nhưng mỗi khi tôi nghe thấy giọng nói của cô ấy, tôi sẽ cúp máy. “Tôi thậm chí đã nhờ một người bạn đóng giả làm bạn trai của mình và khiến anh ta sợ hãi, nhưng anh ta vẫn không bỏ cuộc.” Thủy nói.
Trở lại Úc, ông Martin tiếp tục nhắn tin cho Thủy. Nhưng những gì anh trở lại chỉ là một con số không mấy sáng sủa. Vì vậy, cứ một, hai tháng, khi thu xếp được 3-4 ngày nghỉ ngơi, anh sẽ sang Việt Nam tìm chị. Anh thuê phòng trọ gần công ty nơi cô làm việc để tiện “chinh chiến”. Hàng ngày, anh mang bánh và sữa đến nơi làm việc của Thủy, rồi đứng ngoài đợi cô. Chiều nay cô ấy đã về.
Có lần anh đứng trước cửa công ty của Thủy, tay ôm một bó cúc trắng lớn, sốt ruột chờ cô đến tặng. Khi nhìn thấy anh, Tweet đã đỏ mặt vì sợ bạn bè, sau đó nói với anh: “Hoa này chỉ dành cho người chết” khiến anh ngượng ngùng. Trước khi Martin bị tấn công, Tsui không hề cảm động mà còn “sợ hãi”.
Phải mất hơn sáu tháng trước khi Cui bắt đầu đáp ứng yêu cầu của Martin vì anh thấy rằng anh đã viết quá nhiều cho bản thân. Anh ấy nói sẽ giúp cô ấy học tiếng Anh tốt hơn, và sau đó luôn hỏi cô ấy cách chăm sóc con chó của mình vì anh ấy biết cô ấy rất yêu động vật. Martin đến Việt Nam lần thứ tư, cô đồng ý uống cà phê với anh.

“Dần dần, tôi cũng phát hiện ra một số điểm thú vị của anh ấy trong cuộc trò chuyện. Anh ấy là một người chân thành, có nhiều điểm thú vị, và anh ấy không ngần ngại tìm kiếm tôi mỗi khi anh ấy đến Việt Nam trong một vụ tai nạn xe hơi. Chia sẻ về việc bị vợ bỏ rơi và trải nghiệm có hai con, sự chăm sóc và lo lắng của anh ấy dần dần khiến tôi cảm thấy chính mình ”, Tweet nói. Giành được tình cảm của Thủy và gia đình anh.
Tháng 10/2009 / chưa đầy một năm sau lần gặp đầu tiên với Thủy, Martin đã đến Đà Lạt tám lần để chinh phục sự quyến rũ và cá tính của cô gái. Khi cô nhận lời yêu anh vào đêm khuya năm 2010, những nỗ lực của cô cuối cùng cũng được đền đáp. Giành được tình yêu của Thủy nhưng khi đó, Martin phải vượt qua một trở ngại rất lớn, đó chính là gia đình bạn gái. . Bố mẹ Cui phản đối gay gắt, họ không muốn cô thích đàn ông ngoại quốc, nhất là những người hơn con gái họ vài tuổi và đã có gia đình. – “Mình đưa nó về Gia Lai lần đầu, mẹ không chịu. Hối hả đuổi nó ra khỏi nhà. Chị gái nắm tay không cho ra. Mình khóc, dầm mưa vì thương nên run quá”. Tay anh ấy, đi chơi với anh ấy, “Cui nói. -Không giận, mỗi lần về Việt Nam, Martin đều nhờ bạn gái chở về. Bố mẹ Thủy cho phép anh vào nhà lần thứ hai. Đã mời anh ấy đi ăn tối lần thứ ba. Lần thứ tư, anh được ngủ với em Thủy… từng chút một, anh chinh phục gia đình Thủy bằng tấm chân tình, y như lần gặp bạn gái. -Năm 2016, hôn lễ của họ được tổ chức tại Gia Giai và Sài Gòn. Sau đó An Thụy theo chồng sang định cư tại thành phố Wollongong, Australia.
Cặp đôi mãn nguyện với cậu con trai 10 tháng tuổi. – Thời gian đầu sang Úc, lo lắng trước việc vợ buồn nên Martin đã đưa Tsui đi khắp nơi, đặc biệt là những nơi có nhiều người Việt Nam sinh sống. Chỉ cần đi làm về, đi siêu thị hoặc có dịp là anh ấy đã mua tặng vợ.Những món quà nhỏ xinh như bông tai, kẹp tóc, vòng tay … Khi gặp ai cũng tự hào khoe vợ đẹp chăm chỉ, khoe món ngon mẹ nấu mỗi khi đi làm về. — Điều kiện tài chính khá dư dả nhưng Thủy không muốn sống dựa dẫm vào chồng. Sau khi thích nghi với môi trường mới, cô xin vào làm việc trong một cửa hàng thời trang. Khi sắp sinh, cô nghỉ bán đồ ở Việt Nam. Hiện tại, con trai lớn của anh chị đã hơn 10 tháng tuổi. Thủy dự định sang năm sẽ học lái xe và học thêm về quản lý kinh doanh để có thể tự mở nhà hàng, nhà nghỉ.
“Anh là người chinh phục em, nhưng em thấy mình thật may mắn khi ở bên cạnh anh. Anh yêu thương chăm sóc em từng li từng tí. Tình yêu sinh con của anh không thay đổi. Cảm ơn anh đã cho em nhiều hơn một người Kỳ vọng của tôi.