“Tôi là một người tàn tật, ba năm qua đôi chân của tôi đã bị liệt hoàn toàn. Đến nay, vợ chồng tôi sống nương tựa vào nhau. Cảm ơn anh đã không giữ em ở lại”, Đinh Công Vinh, 30 tuổi, chia sẻ. Mai Châu. Hòa Bình đăng bài viết về vợ. Nửa sau của bài báo là hai bức ảnh chụp một cặp đôi nắm tay và trói vào nhau. Vịnh là dân tộc Môn. Đầu năm 2017, khi đang làm công nhân xây dựng ở Hà Nội thì bệnh đau lưng bắt đầu xuất hiện. Điều trị không đỡ, và thấy nhiều người tiêm thuốc giảm đau trực tiếp vào lưng của họ, nó làm theo. Sau hơn một năm tiêm, ổ áp xe bị tiêm nên lâu ngày nhiễm trùng mới vào tủy.

Sau ca mổ hít dịch vào tủy, Vịnh tiếp tục phải mổ do rò rỉ dịch. Chân. Ngay cả trong bệnh viện, tôi chưa bao giờ cảm thấy nó từ xương cụt. Cha của một đứa trẻ thất vọng. Vì không kiểm soát được sức khỏe của bản thân nên lần đầu tiên vợ mặc tã cho con, anh Bắc đã khóc trên giường bệnh. Ông nhớ lại: “Đối với tôi, cuộc đời như dấu chấm hết” Chồng bị liệt, bà Bùi Thị Hoa thường xuyên phải gồng gánh sinh hoạt cá nhân cho chồng trong một năm đầu. Ảnh: Cung cấp nhân vật.

Một thanh niên khỏe mạnh đã xuất viện, giờ mọi sinh hoạt cá nhân đều phụ thuộc vào vợ. Căn chòi có vách, khu vệ sinh không có mái che nên mỗi khi đưa chồng đi tắm, đi vệ sinh, hơn một năm nay chị Bùi Thị Hoa phải bế ẵm chồng. Khi đó, cả gia đình trông chờ vào 3 sào ruộng và tiền công làm thuê. Bạn bè cho biết, để lo cho chồng con, Hoa ngày càng xuất hiện nhiều nếp nhăn nơi khóe mắt, họ nói cô mới 28 tuổi. Không thể cảm thấy rằng bắt đầu từ một người vui vẻ và vui vẻ, anh ta trở nên lầm lì hoặc cáu kỉnh. Để an ủi chồng, thỉnh thoảng Hoa chở chồng đi xe máy chém gió. Một lần do không để ý, khi trở về nhà, Hoya phát hiện bắp chân của chồng bị bỏng và sưng tấy vì chân chạm phải ống xả. Người đàn ông 30 tuổi nói: “Tôi mệt nhưng tôi không thấy gì. Bất lực đến từ nỗi đau tôi không biết” – Thấy vợ cứ lao vào kiếm tiền để thỏa mãn nhu cầu. Khi chuyện gia đình đang buồn bực, anh nhìn thấy một chai thuốc trừ sâu ở góc phòng, trong đầu anh nảy ra một ý nghĩ: “Cứ để chúng ta như thế này mãi mãi.” Cô bé bốn tuổi bất ngờ chạy đến bên bố, bóp chân hỏi anh “Khi nào con có thể đi lại được? Khi nào con khỏe mạnh, tôi sẽ đưa con đi học”, ông bố trẻ thức dậy, xoa đầu con trai và đôi mắt đỏ hoe.

Ngoài chứng liệt chân, căn bệnh viêm tủy cũng chấm dứt sự “nam tính” ở vùng Vịnh. Anh nằm cạnh vợ nhiều lần ngập ngừng nói lời chia tay: “Em vẫn còn trẻ, anh sẽ luôn ở bên.” Cô khẳng định chỉ cần nghe chồng nói chuyện ly hôn, De La Hoya sẽ lắc đầu: “Vợ chồng đều là duyên số. Có duyên thì đằng nào cũng phải ở bên nhau ”

Vì không thuyết phục được vợ, Vịnh thường xuyên gặp phải những rắc rối khiến Hoa cảm thấy“ chán chồng ”. Khi bị chồng mắng, Hoa ngồi thẫn thờ chờ cho hả cơn giận rồi khẽ nói: “Dù thế nào đi nữa, em cũng không bao giờ bỏ anh đâu.” Thế này, chị lặng lẽ ra về hỏi han chồng. Người đàn ông ở lại, nguôi ngoai cơn giận. Biết không còn lay chuyển được vợ, Vịnh không còn nhắc đến chuyện ly hôn mà rất lạnh nhạt, ngày nào cũng nói vài câu. Hoa luôn chăm sóc chồng rất âm thầm.

Tại nhà, anh đã nghiên cứu và tham gia cùng một nhóm bệnh nhân bị chấn thương cột sống. Thấy nhiều người làm việc vất vả hơn mình, anh tự hỏi lòng mình: “Mình còn có vợ chăm sóc, sao mình không nguôi ngoai được”

“Không chết được thì thôi. Ông Vinh nhớ lại, người đàn ông 30 tuổi ngồi một mình, cố gắng di chuyển đến chiếc xe lăn cạnh giường và cầm chổi quét nhà.

Anh ta phát hiện vợ mình đang sản xuất nông nghiệp, Vẫn là công nhân bán thời gian, trưa nào cũng nghỉ trưa để tự lo cơm nước, Ron bắt đầu học giặt quần áo, nấu ăn cho vợ, khi con gái tôi đi học về là cơm nước, canh ngọt, dọn dẹp nhà cửa. Vợ Bảy hay nói đùa là chồng nấu ăn là tăng cân, Vịnh vui vẻ so sánh thì Hoa cười bảo: “Anh ôm ăn no rồi mới ăn. “Người phụ nữ này cười nhiều gấp đôi mẹ” Tuổi. Ảnh: Người cung cấp nhân vật.

Sau nhiều năm làm việc, cách đây một năm, Hoa trò chuyện với Bảy ở nhà, bán nông sản và tạp hóa cho người dân địa phương. Nào là gà, có khi là cây cỏ hay những nhu yếu phẩm khác. Vợ chồng cùng làm, chồng đăng trên trang cá nhân, vợ giao hàng, may không xảy ra cãi vã, từ khi Bảy nằm viện, tiền lãi đủ ăn, trả nợ ngân hàng .– – Năm ngoái, do một dự án từ thiện, Gia đình Vịnh Hoa được một tổ chức phi chính phủ tài trợ,Các nhà hảo tâm xây dựng Nhà cấp 4 trên cơ sở nhà vách đất cũ. Nhà vệ sinh và nhà bếp khép kín giúp người hai chân di chuyển trên xe lăn dễ dàng.

Bay biết vợ thích món cá nên xếp hàng vào bếp học bài – bao năm rồi ít khi bị tình trạng này. Giờ đây, ông bố một con rất tự tin vào món “cá kho ngon nhất” mà vợ anh có được từ “Vịnh Tokyo”. Ngoài nấu ăn, Vịnh gần đây còn thích hát và chơi nghêu ngao. . Buổi trưa, tiếng sáo vang lên, có lúc trong trẻo, thanh thoát, êm dịu và ấm áp. Anh đã thu âm ca khúc tiếng sáo này để làm quà tặng sinh nhật cho vợ. “Chúng ta hãy cùng nắm tay nhau chăm sóc con nhé. Cảm ơn mẹ đã bên con trong suốt thời gian qua” .—— Hải Hiền

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *