Anh Đông (45 tuổi, Q.12, TP.HCM) bị u dây thần kinh từ khi mới lọt lòng. Căn bệnh này có tính chất di truyền, có thể chữa khỏi, nhưng môi trường khắc nghiệt không có tiền chữa khỏi, buộc người bệnh phải sống mãi trên thân mình, che nửa mặt và hỏng một bên mắt với khối u trên cơ thể kéo dài hơn ba mươi năm. Anh ấy muốn có một người bạn đời để chia sẻ nỗi buồn và niềm vui, nhưng vì lòng tự trọng của mình mà anh ấy không dám thổ lộ tình cảm của mình với ai. Anh vẫn đi làm công nhân xây dựng, chạy xe ôm hàng ngày để nuôi mẹ già và các em nhỏ bệnh tật. . Lúc đó, chị Trinh (38 tuổi, ở Cà Mau) lúc đó vẫn đang ở một mình, đang lúi húi nhổ cỏ thuê thì điện thoại rung liên tục. Thấy số lạ nhưng chị bấm luôn nút nghe. Giọng Dong dồn dập từ phía bên kia: “Mỗi ngày chúng tôi đều bắt đầu làm việc. Bữa trưa mỗi ngày chúng tôi giúp được bao nhiêu? Đến giờ, cô Terin nói, cô rất sốc, nghĩ rằng ai đó sẽ vô ơn đến mức không cần phải chào. Gương mặt khiến nhiều người sợ hãi Ảnh: Phan Thân.
Không khó chịu nhưng Terin vẫn nhẹ nhàng đáp: “Em ơi! Số điện thoại bị sai. Tôi không thuê bạn. Anh Đông nghe thấy giọng phụ nữ nhẹ nhàng và trầm ấm xin lỗi, nhưng không quên thúc giục: “Anh cho phép em mời cà phê chuộc lỗi ở đâu.” Kể từ đó, anh Đông đêm nào cũng gọi nhầm số điện thoại, thành khẩn. Yêu cầu làm quen. Lúc đầu Trinh thấy khó chịu nhưng lâu dần không thấy người lạ rủ về, mình nhớ lại, ngỡ ngàng chờ đợi. Cô Telin muốn biết: “Tại sao chúng ta không gặp nhau. Hay anh ấy chỉ đang nói đùa với cô.” Câu hỏi này khiến Dong Siguang suy nghĩ. “Tôi sẽ không cười cô ấy đâu. Nhưng nếu chúng ta gặp nhau, tôi lo, khuôn mặt méo mó đó sẽ khiến cô ấy hoảng sợ và thất bại”, anh ngượng ngùng nói. Cuối cùng anh cũng phải thốt lên: “Anh sẽ đến gặp em” … “. Ngày anh Đông xách hành lý ra gặp cô người yêu cũng đã đến, đó là một ngày cuối tháng 9 năm 2014, và đối với anh, đó là Một ngày vô cùng khó quên, sáng sớm Đông thu tiền thuê hàng tháng rồi phóng xe đi Maomao, không biết cô ấy sẽ phản ứng thế nào khi gặp tôi, anh nói: “Phòng trường hợp cô ấy đồng ý nhưng bị bố mẹ phản đối. , Dân làng đã thống nhất cách giải quyết. “Cuối cùng, anh ta đánh liều. Nếu không thành công, anh ta có thể vẫn sẽ đi du lịch về nước. Mặc bộ quần áo mới nhất và hồi hộp chờ đợi một lúc để thỏa mãn cơn lo lắng và hồi hộp của người yêu”. Tôi nghĩ anh ta chắc là người Sài Gòn. Là một người đàn ông cao ráo, trắng trẻo và rất sung mãn. cô ấy nói. Tôi là gái quê, bố mẹ tôi rất nghèo, không biết họ nghĩ gì. “
Telin ngạc nhiên khi nhìn khuôn mặt gầy gò, đen sạm, dị dạng. Tuy nhiên, khi nhớ lại khoảng thời gian hai người nói chuyện với nhau, anh từng thú nhận rằng cô sinh ra trong một gia đình nghèo khó, mẹ ạ. Cô cảm thấy rất thông cảm cho những đứa trẻ thường xuyên đau ốm. “Khi đến gặp tôi, anh ấy đã trở mặt và than phiền rất nhiều. Tôi không có lý do gì để từ chối ”- Nhiều người nói với cô rằng lấy một người nghèo, dị tật là điều tốt, mẹ anh cũng phản đối kịch liệt, nếu đồng ý thì có điều kiện không về thăm gia đình, mẹ anh cũng được thôi. Anh nói chắc nịch: “Anh ấy tuy nghèo, xấu nhưng tính tình rất tốt. Tôi sẽ ủng hộ anh ấy. “-Cuối cùng, tôi xác định bản tính lương thiện, tính tình của mình cũng nhận lời yêu mẹ vợ, sau khi về anh nói chuyện với mẹ rồi cùng người thân đưa 3 triệu đồng về nhà bà tổ chức. Một cuộc tụ họp nhỏ đến để hàn gắn dân làng, họ thành vợ thành chồng, nàng khăn gói về quê làm vợ – – Bố mẹ nàng cho nàng một căn hộ chung cư hơn 12m2, sửa sang lại một chút rồi sắm sửa cuộc sống mới Vật dụng Mặc dù không có công việc ổn định nhưng Trinh bán khoai lang nướng lần đầu tiên nhờ sự lanh lợi, lanh lợi, thu nhập đáng kể và được chồng phụ giúp, khi Dong Jianguo kết hôn, căn hộ nhỏ của họ vẫn rộn ràng tiếng cười và niềm tự hào như một người cha. Anh còn bị u, u não, hở van tim. Ảnh: Phan Thân.
Khi biết tin Trinh mang thai con trai đầu lòng, niềm hạnh phúc nhân đôi, anh chăm sóc vợ thật chu đáo. Vợ ở nhà chăm con, một mình kiếm việc làm.Người vợ an tâm hơn. Tuy nhiên, niềm vui của họ không được trọn vẹn.

Bé An (32 tháng tuổi) sinh ra khỏe mạnh, xinh đẹp nhưng được 3 ngày thì bé bỏ ăn, phát sốt và đầu to quá khổ. Thân, ngày nào cũng khóc. Tôi mắc ba chứng u xơ thần kinh di truyền, u não và hở van tim. Bạn biết tin mà như chết lặng. Bác sĩ cho biết bệnh Angle có thể chữa khỏi nhưng phải tiếp tục và tốn rất nhiều tiền. Anh Đông rất lo lắng. Trước sau gì cũng thiếu nhân lực nhưng anh chị luôn lạc quan, động viên nhau. “Chúng tôi đã cố gắng sống một cuộc sống tốt đẹp, vì vậy Chúa cúi đầu. Tôi chỉ muốn anh ấy khỏe mạnh”, Trin nói.
Sinh kế hiện tại của anh ấy là một chiếc máy khâu cũ và một chiếc máy bơm do tổ chức từ thiện quyên góp. Cô cho biết thời gian tới sẽ học thêm và mở một tiệm sửa quần áo cũ tại nhà nhỏ. Anh Đông sẽ mở tiệm rửa xe, vừa kiếm thu nhập để lo tiền chữa bệnh cho con.