Chị Đặng Thị Minh Anh, 26 tuổi đang nằm trên giường nghe những cơn đau âm ỉ trong căn hộ nhỏ ở một chung cư ở phía Bắc Osaka. Đột nhiên, bạn trai của cô, Motosuke Matsushita từ trong bếp bước ra và nói: “Anh muốn nấu một ít cháo ngon để em mau khỏi bệnh, nhưng anh nấu quá tệ.”

Nắm tay cô ấy. Anh Minh Anh động viên anh ngồi xuống: “Em thấy anh luôn làm tốt, anh đưa em đi thử nhé.” Bát cháo đầy rau mà lòng Minh dịu lại. Ở xứ người đang mắc căn bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối, việc chăm sóc cho người đàn ông hơn mình 15 tuổi nhưng tính cách “mong manh dễ vỡ” càng khiến cô mạnh mẽ hơn.

Minh Anh chuyển đến Nhật Bản cho đến năm 20 tuổi, chuyên về tiếp thị. Vốn năng động, cô xin được nhiều công việc khác nhau, từ nhân viên kinh doanh, thu ngân, phiên dịch cho nhiều người nữa. Hai năm trước, cô xin vào làm thu ngân trong một siêu thị, nơi Panasonic làm giám đốc sản phẩm điện tử. Khi cô vẫn đeo mặt nạ của người quản lý, đôi mắt lạnh lùng và khuôn mặt bí ẩn của anh ta khiến cô bận tâm. “Sau đó, tôi giải thích rằng tôi đi làm về sớm buồn ngủ nên không muốn mọi người nhìn thấy mặt mình. Cô ấy giải thích rằng máy lạnh trong siêu thị đập vào mặt khiến tôi khó chịu.

Nhưng Panasonic thì ngược lại, ngay phút đầu gặp gỡ, một lần nữa anh ấn tượng với Minh Anh “Tôi yêu đôi mắt to tròn và nụ cười tỏa nắng của cô ấy. Panasonic cho biết: “Tôi rất vui khi biết Ming An là người nước ngoài.” Ông nói về Việt Nam. Nam, nói nhiều hơn. Ngày hôm sau, cô gái ngoại quốc không còn được cử đến hỗ trợ tập đoàn điện máy nữa mà Panasonic đã chủ động đến quầy thu ngân.

Ban đầu, Min’an không bày tỏ sự thông cảm, vì Matsushita đeo mặt nạ cả ngày. . Ảnh: do nhân vật cung cấp.

“Ngày nào anh ấy cũng đưa cho tôi một cái gì đó như một cái cớ. Ngày nào cũng có một chai nước hoặc một bình nước nóng. Anh ấy để ý, biết tôi đi làm muộn nên hứa sẽ nhường cho tôi. Giờ thì tôi uống trà sữa”, Minh An nói . Chính sự chăm sóc nhỏ nhặt này đã khiến cô gái bị sốc.

Sau ba tháng quen biết, Panasonic đã cho cô gái Việt làm tóc xoăn. Cô ấy nói đó là quà sinh nhật, nhưng thực tế là cô ấy đã bước vào thời đại mới từ ba tháng trước. Anh nói rằng tình yêu và sự chấp thuận của cô chỉ là một cái cớ.

Mối tình của họ dường như đã qua đi một cách êm đềm và bước sang một giai đoạn mới của hạnh phúc. Cả hai dự định kết hôn khi Minh Anh chính thức đi làm. Tuy nhiên, cách đây 2 tháng, cháu Minh Anh ho ra máu, chán ăn, vẹo ngón tay, móng tay. Chỉ trong một tuần, cân nặng của cô đã giảm được hơn 7 kg. Mats ushita phải đưa bạn gái đến bệnh viện để kiểm tra.

“Xin lỗi, cô ấy bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Nếu không được điều trị ngay lập tức, cô ấy sẽ không thể sống đến 6 tháng”, bác sĩ nói. Cô gái lầm lì. “Em vừa tốt nghiệp đại học và chuẩn bị đi làm vào tháng 4. Mọi thứ đổ bể. Còn hai ngày nữa là Tết Nguyên Đán. Em khóc và muốn về với gia đình”, chị Ánh nhớ lại. -Panasonic cũng yêu cầu được cạo trọc đầu như bạn gái nhưng Min Anen không đồng ý. Ảnh: Do nhân vật cung cấp.

Khi nói với Panasonic, Minh Anh thấy anh đứng lặng người, lần đầu tiên cô thấy bạn trai khóc, càng đặt tay thì nước mắt càng rơi. Anh nói với cô: “Anh muốn cùng em chiến đấu. Em phải sống thật tốt, và sẽ mất nhiều thời gian để chứng minh với bác sĩ rằng anh không bị bệnh như họ nghĩ.” Hôm đó, Panasonic dành toàn bộ thời gian cho công việc bên ngoài công ty. Với người yêu. Anh đưa cô về nhà chăm sóc, tự tay đi chợ và nấu nướng. Mấy ngày đầu, ngoại trừ cơn đau, cô vẫn có thể ngủ say. Nhưng đôi khi, khi tỉnh dậy, cô đã thấy mắt bạn trai đỏ hoe, “Em muốn ôm anh để tiếp thêm sức mạnh cho anh. Đừng làm anh đơn độc.” Anh kéo thân hình mảnh mai của bạn gái vào lòng. Matsushita thấy bạn gái phải cạo tóc để điều trị nên cũng yêu cầu cạo giống cô ấy, nhưng Min’an đã cạo sạch. Cô ấy nói: “Công việc của anh ấy đòi hỏi phải giao tiếp nhiều, và cái đầu trọc không hợp với anh ấy. Nó không phù hợp.” Cô ấy muốn ở bên gia đình, nhưng Panasonic nói: “Bạn là gia đình của tôi.” Hai người đã đến với nhau. Vài lần, vì không ai nhận nó. Nhưng điện thoại của mẹ cô gợi ý rằng cô nên ở Nhật Bản vì khoảng cách đến các dịch vụ y tế xa hơn so với cô gái Việt Nam.

Bà Đoàn Thị Kim Huệ, 60 tuổi, mẹ Minh Anh nói: Trời ơi, giúp con tôi gặp được những người như anh ấy, bố mẹ ở xa chúng tôi, nhiều khi sợ lo cho chúng tôi mà không dám. Nói chuyện hay than thở, ở xứ người có bạn trai Minh Anh mệt lắm. “. BTôi dự định đến với bọn trẻ vào tháng Ba, nhưng do dịch Covid-19 nên tôi phải hoãn lại.

Biết rằng Minh Anh chỉ ăn được cháo như cháo, bún, phở, Panasonic, học nấu ăn. Anh cũng đến chùa xin bùa, cầu sức khỏe rồi bỏ vào ví để tặng bạn gái. Minh Anh được hóa trị miễn là mặc quần áo, lăn nách và làm thủ tục nhập viện. Mãi đến tuần đầu tiên người yêu bị bệnh, Panasonic mới sút được gần 3 ký. Gia đình bạn gái gửi tiền lo viện phí, ngoài tiền thuốc thang còn lo cho anh. Trong quá trình hóa trị, anh đi cùng chị, nhưng khi kiểm tra lại, chị có thể tự đi lại được, Minh Anh đã chủ động. Ảnh: Người dân cung cấp.

Ở lại Nhật, nhưng theo gợi ý của bạn trai, Minh Anh đã ở lại. Visa du học của cô ấy sắp hết hạn, nếu đăng ký kết hôn, cô ấy chỉ cần đi chữa bệnh. “Sợ thân phận mỏng manh của anh, sẽ đau lòng.” Nghĩ đến nhiều đêm khiến cô không ngủ được, hạnh phúc trước mắt bỗng chốc trở nên xa vời. Để được gia hạn visa Nhật Bản, Minh Anh dự định sẽ được đãi ngộ tốt và sau đó sẽ tiếp tục học lên cao.

Sự bùng nổ của Covid-19 buộc Panasonic phải chăm sóc sức khỏe cho bạn gái của mình. Anh sẽ không để cô ra khỏi nhà và ăn tại bàn trước khi đi làm. Minh Anh sợ hãi nên không dám ra ngoài như trước. Cô ấy trồng thêm rau bina trên đất – bạn trai cô ấy và món ăn ban công yêu thích của cô ấy – gần chậu sen và xương rồng. Sáng nay, khi còn đang ngủ, chị thấy bạn trai đang nhoài người ra ban công bế cháu mầm non lên. “Ngày mai mấy ngọn núi này lại cao lên như em, rồi lành lặn”, anh động viên người yêu.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *