Đến đầu lối đi, tôi nghe thấy tiếng “hay, hay” rất to và chắc. Anh Phùng Văn Lự (Đông Thái, Ba Vì), dáng người thấp bé, đi thẳng vào khoảng sân mát rượi bên những trái bưởi, mít, chè xanh … thơm lừng. Anh ấy thường dậy lúc 4h30 sáng mỗi sáng và dành khoảng 50 phút để dọn dẹp sân. Sau đó, anh tập khí công, ăn thêm 20 phút rồi xuống bếp ăn.

– Nhìn thấy cơm và canh cá nấu chín, ông lão mở mắt sung sướng. Ở tuổi 80, ông còn ăn ít hơn, mỗi bữa chỉ ăn từ 4 đến 5 bát cơm. Thức ăn có thể ăn được, thậm chí chỉ có thể nuốt phải cơm trắng. Anh gọi đó là phong cách “chiến đấu”, và lối sống này có liên quan đến 10 năm làm lính biệt kích của anh. Chiến đấu cùng tôi. Ảnh: Trọng Nghĩa .

Những năm 1960, khi mới nhập ngũ, tự nhiên ông ăn rất nhiều, khi đồng đội đặt đũa xuống cách đây 15 đến 20 phút, ông Lự luôn đứng dậy sau cùng. Mọi người. Anh thẳng thắn: “Khi ăn thì phải tự tin, đừng ngại, nếu không đồ ăn sẽ rơi mất.” Tuy nhiên, trên chiến trường miền Trung, kinh nghiệm chiến đấu khiến anh không khỏi lạnh gáy. Anh ta đói, mặc dù đôi khi thức ăn chất thành đống trước mặt anh ta. Anh nhớ rằng dường như có vô số cái bẫy chết người như vậy: đó có thể là một miếng thức ăn đặt dưới gốc cây, hoặc một nồi ngô ngọt nghi ngút khói được luộc giữa rừng. Một lần đi dạo đói quá, ông ngửi thấy mùi thức ăn, ngắt lá trong bụi và thấy một cái nồi gang vẫn còn đầy cơm. Anh mở nắp ra, thấy quả mìn nằm trên đó, anh bật dậy, ôm đầu, nằm úp mặt xuống đất. Từ từ, anh trở thành một con ma đói trong rừng. Anh Lu xuất ngũ năm 28 tuổi và lập gia đình. Nhiếp ảnh: Trọng Nghĩa .—— Sau đó, dù đói đến đâu, anh cũng nhìn cô kỹ càng trước khi ăn và dặn đồng đội không được chết vì đồ ăn. Đồng chí của anh nói đùa: “Cái miệng bày ra làm sao người biếng ăn mà kiểm soát được cái bụng của mình.” Anh đào ao đập cá, trồng cây ăn trái, rau và mấy gốc lúa trên lưng núi… Một chút say mê với chiến tranh khiến anh ta ít nói hơn, nhưng lại thu mình hơn. – “Chồng tôi đói hơn, còn chồng tôi ăn nhiều hơn. Anh ấy tin rằng ăn nhiều sẽ giúp anh ấy suy nghĩ tốt hơn và cũng nâng cao hiệu quả công việc. Ở tuổi 30, anh ấy có thể ăn nhiều nhất mỗi bữa. 12 bát. Bà Phạm Thị Li, vợ ông Lự (75 tuổi) cho biết.

Bà Lý vừa mừng vừa lo khi thấy chồng ăn nhiều, nhà có 5 người nhưng mỗi ngày chỉ ăn 4-5 hộp cơm. Còn gia đình chị Lý lúc đó phải ăn cơm gấp 4 đến 3 lần, có bằng khen, phải đi thuê nhà để kiếm thêm tiền … Nếu con cái trong nhà thấy bố ăn thì mừng lắm. Mọi người bớt ăn một chút để no bụng cho bố, vì đói nên vợ chồng anh Lự có thể nuôi hai con ăn học đầy đủ, tâm trạng vui vẻ thoải mái.

Dù anh Lự có ôm ấp Một quả bom nhưng cơ thể vẫn mềm và đàn hồi Nhiếp ảnh: Trọng Nghĩa .—— Ông Lữ năm nay đã 80 tuổi nhưng răng cứng. Con gái bà có lần mua 20 cây kem để tủ lạnh cho cả nhà ăn .10 phút sau, cô gái mở tủ lạnh, tìm cây kem không cánh mà bay lên, vào vườn hỏi bố thì thấy ông ngồi dưới chân ngôi sao năm cánh, tay cầm cây kem cuối cùng, đặt ngay ngắn vỏ đá. Dưới chân. Mấy đứa cháu ăn xin, khóc lóc van xin.

Hiểu tính ông Lự, mỗi nhà ân oán với cha mẹ, chỉ có đĩa ông ngồi lại phải dọn đĩa khác hai lần. Người lạ nhìn thấy một lần. Khi uống rượu không ăn, rất tò mò, ông Lự nói: “Tôi chỉ đang ăn đĩa xôi mà chưa đủ răng. “Nghe tin này, người trong cuộc thách anh ta ăn hết một đĩa xôi. Anh ta không ngần ngại đứng lên xin phép ăn hết 8 bát xôi trong số 8 đĩa.

” Mặc dù Anh ấy ăn rất nhiều, nhưng anh ấy vẫn có nguyên tắc. Nói rằng ăn 6 bát cơm thì đúng 6 bát cơm. Khoảng 2-3 năm nữa, ông sẽ vận chuyển chính xác 500kg gạo mỗi ngày trong khoảng cách 600 mét ”, ông Đoàn Văn Thế (80 tuổi) gia đình ông Lự khẳng định:“ Muốn có sức khỏe như vậy thì phải ăn ngủ. , Làm việc đúng giờ. Đầu tiên, tâm phải luôn vô tư, luôn có những suy nghĩ tốt, không ngừng nghỉ. “Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Feng Xuandong Tongtai cho biết:” Ông Lu có thể ăn và nấu ăn. Điều này không chỉ nổi tiếng trong xã mà còn ở huyện Bawi. Trong không gian sống đông đúc, hãy luôn noi gương anh ấy và học hỏi. ”Tongengia

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *