Căn nhà rộng một mét, dài 7,5 mét này là nơi ở của cụ Nguyễn Văn Đông 82 tuổi và cụ Trin Xie Y. 74 tuổi, tọa lạc trên đường Warh Vien, quận 4, quận 10, TP.HCM. . Ông bà tôi đã sống ở đây gần 50 năm.

Sử dụng hai bức tường của người hàng xóm, ông trải thảm trên sàn và xếp chồng lên nhau ba tầng với một gác lửng.

Ngôi nhà dài một mét, dài 7,5 mét. Nơi ở của ông Nguyễn Văn Tồn 82 tuổi và bà Trịnh Thị Ý 74 tuổi nằm ở đường Warh Viên, quận 4, quận 10, TP.HCM. Ông bà đã sống ở đó gần 50 năm.

Anh ta dùng những bức tường liền kề của ngôi nhà hàng xóm để lát nền đất, và xếp nó lên ba tầng bằng những tấm bánh sandwich. Cạnh nhà trưng bày đã có sổ đỏ, số nhà, đồng hồ điện, nước còn rất tốt. Mỗi ngày bán được khoảng 20-25 loại trái cây, chủ yếu là khách mua. Khoảng trống trước nhà đủ rộng để kê một bếp than nhỏ nấu trứng và một người ngồi bếp. Anh Tôn khoe: Cứ 9 giờ sáng là hai vợ chồng phụ bếp lại luộc trứng rồi đem ra bán trong ngõ, như đã 15 năm rồi. Mỗi ngày bán được khoảng 20-25 loại trái cây, chủ yếu là khách mua. Khu vực trước nhà chỉ chứa một bếp than nhỏ nấu trứng và một người trông bếp. Đã kết hôn và sống trong ngôi nhà này. Bà cụ nói: “Không có tiền mua nhà lớn thì tôi đành chịu, chưa kịp đi làm thì mất ngủ.” Năm nay, bà làm phụ hồ cho một bệnh viện ở quận 5 TP.HCM. Kết hôn trong ngôi nhà này. Bà cụ bảo: “Không có tiền mua nhà to thì phải chịu, trước khi đi làm, tối về lăn ra ngủ.” Phần vì nhà chật chội, phần vì sáu tháng nay ông mất thính lực nên Anh ta phải cố gắng trèo lên và đứng lên để nghe. Ông bà không bao giờ đón khách vào nhà chơi. “Gia đình tôi chưa quay đâu, ngồi ở đâu. Có người đến chơi nhà, tôi cho ra ngõ ngồi hẳn”, anh Tôn cười. Anh ta bắt đầu nghe kém và phải hạ giọng, vừa đứng vừa nghe. “Gia đình tôi còn phải quay quắt ngồi đó. Có người đến chơi nhà, tôi ngồi đầy cả đầu ngõ”, anh Tôn cười.

Nhà càng sâu, nhà càng tối. Ông bà phải bật điện cả ngày lẫn đêm. Một góc nhỏ phía sau nhà vừa là nhà vệ sinh vừa là nơi rửa bát, thay quần áo.

Nhà càng sâu, nhà càng tối. Ông bà phải bật điện cả ngày lẫn đêm. Một góc nhỏ phía sau nhà vừa là nhà vệ sinh vừa là nơi giặt giũ, thay bát đĩa.

Sàn nhà và gác lửng dẫn lên hai tầng là kiểu thang cổ, hẹp, thẳng đứng. Để giảm bớt cảm giác đau đớn khi leo lên xuống và trượt chân mỗi lần, anh Tôn dùng mảnh vải che lại chiếc thang. Để giảm bớt tình trạng đau nhức bàn chân mỗi khi lên xuống, ông Tôn dùng vải bọc lại chiếc cân. Lles .

Ở mỗi tầng, người ta ngại đi lại, vì sàn làm bằng gỗ và bằng sắt nên nếu có hư hỏng thì phải dán lại. Tầng 3, tất cả nội thất xung quanh. Vợ chồng ông có hai người con, trong đó một người mất rất sớm. Con gái 53 tuổi và cháu trai 12 tuổi của ông bà sống trong ngôi nhà này. Cô gái làm phụ bếp trong một nhà hàng gần đó.

Ở mỗi tầng, người ta ngại đi lại vì sàn làm bằng gỗ và sắt tấm nên một số chỗ khuyết tật phải dùng băng keo ráp lại. . Anh Tôn ngủ trên tầng ba với đầy đủ đồ đạc xung quanh. Ông và vợ có hai người con, một trong số đó đã mất khi còn rất trẻ. Con gái 53 tuổi và cháu trai 12 tuổi của ông bà sống trong ngôi nhà này. Cô gái làm phụ bếp trong một nhà hàng gần đó.

Dù bà Y không đi chùa thường xuyên nhưng chiếc bàn thờ nhỏ ở góc tầng hai quanh năm đỏ lửa. Dù bà Y ít đi chùa góc bàn thờ tầng 2 luôn đỏ lửa.

Họ bán được hơn 20 quả trứng lúc 2 giờ chiều, nên họ dừng lại. Bà đặt cục than xuống, đẩy bàn vào góc rồi nói: “Hôm nay, hôm sau anh chở em đi nhận lương hưu.” Anh Tôn thay quần áo, xách xe đạp điện vào nhà, lau bụi rồi đợi vợ. Đội mũ lại, sau đó lên xe rời đi. Sau nhà, cửa vẫn mở. Anh Tôn cho biết: “Đóng mở cửa nhiều lần thấy mỏi tay, gia đình nhìn vào có gì đâu mà lo mất” – 2 giờ chiều bán được hơn 20 quả trứng rồi nghỉ. Lên. Cô đặt cục than xuống, dựa vào chiếc bàn trong góc, nói: “Đây là ngày sau.G đưa con đi nhận lương hưu, anh Tôn thay quần áo, lau nhà bằng xe đạp điện, đợi vợ đội mũ rồi lên xe ra về. Sau nhà, cửa vẫn mở.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *