Bài viết dưới đây là chia sẻ của phóng viên, chị Anh Phương, chị là mẹ của 2 đứa con đang sinh sống tại Hà Nội, chị đã giúp con trai mình thích làm việc và quán xuyến việc nhà như thế nào. -Tôi có hai con trai, một học lớp 8 và một học lớp 2. Anh trai tôi bắt đầu làm việc nhà có lương từ năm lớp 5, trong khi anh trai của anh ấy chỉ mới “đi làm” vào năm ngoái. Cả hai đều làm việc nhà và nhận lương hàng tuần. Mỗi tuần, bạn bè của anh được nhận 200.000 đồng cho trách nhiệm: chuẩn bị cơm nước, rửa bát và dọn phòng. Các em đồng ý cất giày vào tủ mỗi ngày và trả 50.000 đồng mỗi tuần. Cả hai anh chị em đều rất vui khi được làm việc, nhất là khi được trả lương.

Bằng cách này, chúng tôi vừa biết cách tính toán chi tiêu vừa cảm thấy độc lập. Bé trai lớp hai của chị Anh Phương đã ghi lại những việc em đã làm trong ngày. Ảnh: NVCC.

Người con trai lớn đã tiết kiệm tiền công của mẹ và được trợ cấp để mua chiếc điện thoại mà anh yêu thích. Tuần trước, anh tự tay mua giày thay mẹ nhưng lại chọn đôi giày mà mình thích.

Dù có dịp đi công tác liên tục trong thời gian sửa nhà, tôi giao cho đứa lớn giữ chìa khóa để cháu chủ động trả thợ và trông nhà. Cô cảm thấy rất vui vì cảm thấy mình đóng vai trò quan trọng trong gia đình.

Mùa hè năm ngoái, khi cả gia đình đi nghỉ ở Đà Nẵng, tôi đã sắp xếp một chuyến bay kéo dài một tiếng cho Hapapa vì cậu ấy có lịch tham gia trại hè. Khi con về đến Sân bay Nội Bài, tôi chỉ gọi một chiếc taxi quen thuộc để đưa con về nhà, sáng hôm sau bắt xe xuống Hòa Lạc đi trại hè, cả nhà ở Đà Nẵng. Để tiếp tục. — Tôi đã dạy con tiêu tiền từ sớm, nhưng không dạy con, gia đình chúng tôi rất nghèo và không có tiền nên tôi phải tiết kiệm. Tôi hy vọng họ hiểu rằng nếu họ muốn có tiền, họ phải làm việc. Tôi cũng lặng lẽ quan sát thái độ của bọn trẻ đối với tiền bạc. Anh trai tôi không biết quý trọng đồng tiền, cứ đòi mẹ mua cho những món đồ chơi đắt tiền cả triệu đô.

Hình minh họa: Làm mẹ ở Singapore .—— Nhưng vì phải rửa bát, lau nhà mới được công nhận nên tôi phải tiếc tiền, phải cân nhắc xem mình đã mua gì. Ví dụ, bạn muốn mua một chiếc mũ bảo hiểm, bạn sẽ tham khảo trên mạng về thương hiệu và chọn cho mình một chiếc mũ bảo hiểm phù hợp nhất về giá cả và chất lượng. Tôi nghĩ đây là lợi ích lớn nhất khi dạy trẻ cách kiếm tiền và giá trị của đồng tiền. Tôi mới học lớp 8, nhưng tôi luôn hỏi mẹ: “Lớn lên có phù hợp với con không?” Và thường hỏi những câu như “Mẹ ơi, tiệm rửa xe kiếm tiền thế nào? Việc A, việc B, họ làm như thế nào, lương có cao không?” …

Mỗi gia đình đều có tính cách khác nhau nên tôi chọn cách phù hợp với gia đình và con cái. Nhiều người không đồng ý để con cái làm việc nhà rồi mới trả. Thế nhưng, một đứa trẻ sinh ra trong một gia đình không có điều kiện, được chiều chuộng, biết nhà giàu thì làm sao bố mẹ từ chối khi muốn đến, muốn gì được nấy. Khi lũ trẻ luôn giàu có, nhà cao, xe hơi, đi nghỉ mát, ăn uống đắt tiền ở resort năm sao thì dạy bọn trẻ kiếm tiền sao khó đến vậy? Tôi nghĩ bạn phải bắt đầu với một điều rất thực tế, ai cũng phải làm việc và làm việc để kiếm tiền.

Tôi luôn nói với các con rằng tổng lương của anh ấy gần bằng lương của công nhân dệt. Cô ấy chỉ có thể kiếm được 800.000 mỗi tháng, nhưng phải làm việc 24/24 ở nước ngoài. Hè năm ngoái, thấy mẹ mua một chiếc máy ép trái cây gần 10 triệu, anh chàng cũng nghĩ ra cách làm nước ép giảm cân để bán cho bạn thân của mẹ. Anh tự nhủ: “Cái máy vắt nước trái cây thơm ngon mẹ dùng thật phí phạm”, anh cố thuyết phục mẹ “đầu tư” vào kế hoạch của mình. Mũ và chổi. Con bạn làm việc nhà và được trả tiền là điều bình thường để hiểu giá trị của đồng tiền và tự phục vụ, chăm sóc gia đình. Sau này, khi con cái trưởng thành hoặc có gia đình riêng, họ có thể tự chăm sóc, chia sẻ công việc với vợ thay vì chỉ chờ được phục vụ.

Anh Phương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *